Sunday, November 22, 2009

Đinh Thị Thuyền

KÝ ỨC CENLET


Chiều tắt nắng,
Em chờ anh cuối phố
Nét cười duyên rơi rụng cả hồn ai
Lòng ước thầm sao em chẳng giận anh
Em chẳng nói, anh biết mình trễ hẹn
Tới Trung tâm chuông đổ tự bao giờ
Yêu em rồi anh hoá dại ngu ngơ
Em chăm chú nghe từng lời thầy giảng
(nhưng hồn anh mãi lãng đãng bên em)
Ước chi em nghiêng mặt chút cười duyên
Tim anh sẽ ghi thêm nhiều new words
Hỏi vì sao…?
Ướm hỏi tơ lòng…
nơi ấy bây giờ xa xôi lắm
Nhớ không em ghế đá sân trường,
Giờ listening anh chỉ nhớ tiếng lòng
***
Chiều tắt nắng, CENLET vui như hội
Anh vẫn chờ em
Góc phố, đi, về…

Đinh Thi Thuyền

No comments:

Post a Comment