Sunday, November 22, 2009

Nguyễn Kiên Tường

CHIỀU CENLET


Hỏi: Mi đi mô đó?
Đáp: Tau đi dạy xăng-lê (1) (Cenlet)
***

Cô Liên: Cháu Thuỷ đã tốt nghiệp chưa? Cháu làm việc ở đâu?
Cô Phương: Cảm ơn chị, cháu đã tốt nghiệp loại giỏi, hiện đang dạy ở Xăng Lê (2)
Cô Liên: Ủa, mình cũng đang dạy ở CENLET sao không gặp cháu?
Cô Phương: Không phải ở Huế mô, cháu dạy Xăng Lê ở Sài Gòn.

***

Phụ huynh: - Răng anh không cho cháu đi học Xăng-lê (3). Tiếng Anh bây giờ cần thiết lắm đó. Thằng con tui đi học Xăng-lê (4) từ khi mới lên lớp năm. Tối nào cũng phải chở cháu đi. Nhiều khi cũng cực do trời mưa.

Một cách vô tình hai tiếng Cenlet đã được người dân Huế sử dụng trong đời sống hàng ngày từ lúc nào không hay. CENLET là Trung tâm Ngoại ngữ đầu tiên ở Huế kể từ sau ngày giải phóng. Với hai mươi năm tồn tại là một điều đáng tự hào của Ban Điều hành và giáo viên của CENLET nói riêng cũng như của người dân Huế nói chung (về khía cạnh ngôn ngữ). Hẳn nhiên, không phải người dân Huế nào ai cũng biết có một Trung tâm Ngoại ngữ CENLET tồn tại nhưng người ta sử dụng từ CENLET một cách tự nhiên như đi ăn cơm hến, bún bò.

Có một điều rất dễ thương là các bậc phụ huynh ở Huế đều xem việc cho con cái đi học thêm ngoại ngữ (thường là học Anh văn) ở các trung tâm ban đêm đều là đi học Cenlet.

Còn riêng với cá nhân tôi, CENLET là nơi để anh em đồng nghiệp tụ họp, gặp gỡ, chuyện phiếm, là một loại Câu lạc bộ để người ta sinh hoạt hàng tuần. Đi dạy ở Cenlet để tìm niềm vui, để thư giãn hay có thể nói là một hình thức "xả stress", tuy nhiên, thi thoảng cũng "thu stress”. Ở CENLET, chúng tôi có một thầy Giám đốc rất chi là hiền lành, xem các giáo viên làm việc cho mình như bạn bè.

“Dạy ở Cenlet xưa nay không có ai buồn cả” thầy Phú đã từng đùa như vậy. Mà đúng như vậy thật, mỗi 10 phút gặp nhau đầu mỗi buổi dạy, mỗi thầy góp một chuyện, vui như chưa bao giờ được vui. “Xổ oá” là câu cửa miệng của thầy Xuân Oanh. Mà suy cho cùng rồi ai cũng về với cát bụi cứ xổ oá cho nó nhẹ người; còn “thủ tướng” không “giê” Hoàn: “Đời mà cứ băn hăn bó hó mãi thỉ chỉ tổ mau chết, rồi để cho dượng nó xài!?”

Mỗi người tuy mỗi cách nói khác nhau nhưng tất cả đều chung quy về một điểm sống để vui chứ không sống để buồn. Đời người bao lăm mà đấu tranh, mà tỵ hiềm, mà gây thù chuốc oán… Và tôi được “lớn” thêm một chút nhờ được “chơi” với mấy thầy bằng tuổi cha chú của mình.

Mỗi chiều thứ sáu, sau giờ dạy, anh em lại tụ họp lai rai vài lon bia ướp lạnh. Lúc đầu thì 8 người 4 lon, mồi đậu phộng da cá và gọi là hội 4L. Tiếng lành đồn xa (dĩ nhiên trong nội bộ 2 cơ sở của Trung tâm thôi) số hội viên đã có lúc tăng lên đến gần cả tá và số lon bia cũng từ đó mà tăng lên. Mồi nhậu không còn là đậu phộng da cá đơn giản nữa mà thôi thì đủ thứ sơn hào hải vị, nóng sốt, hấp dẫn, ăn no ngất ngây và đặc biệt là ít khi đụng hàng (nghĩa là mồi lần sau bao giờ cũng khác lần trước và thậm chí là chưa bao giờ được ăn ở CENLET).

Điều đặc biệt nhất là thầy nào cũng khoe mồi do phu nhân ở nhà chuẩn bị cả nên nhiều, rẻ và lúc nào cũng ngon (cũng có vài lần không ngon nhưng đố ai mà dám chê). Còn chuyện bên bàn nhậu thì đủ thứ, từ trên trời xuống tận long cung, từ chuyện kinh bang tế thế tới cả chuyện phòng the, mà hình như lần nào cũng kết thúc bằng chuyện “biết rồi không nói ai cũng hiểu” cả. Và khỏi phải nói, lần nào câu chuyện bên bàn tiệc cũng vui hết biết.

Với CENLET có quá nhiều kỷ niệm và cũng là nơi tôi cộng tác lâu nhất kể từ khi khởi nghiệp cầm phấn. Thấm thoát tôi cũng đã gắn bó với CENLET gần 15 năm cùng nhiều kỷ niệm vui nhiều hơn buồn. Cũng vì CENLET mà ít khi gia đình tôi có được bữa cơm chiều quay quần bên nhau. Lâu dần rồi trở thành thói quen, đến 5h chiều là xách cặp đi dạy ở Trung tâm, chiều nào “bị” nghỉ dạy do trường bận tổ chức các hoạt động thì vô cùng hạnh phúc như chim được xổ lồng nhưng cũng có những giai đoạn phải nghỉ hơi lâu do kết thúc khoá học hay cơ sở được sử dụng để thi tuyển sinh Đại học, Cao đẳng. Vắng bóng anh em đồng nghiệp cứ thấy thiếu thiếu cái gì đó.

CENLET còn có một lý do để gắn bó nữa đó là các cô giáo ở đây rất xinh, duyên dáng và cởi mở. Lúc nào các cô đến thì chuyện cứ nổ như bắp rang bơ thơm lừng từ ngoài cổng Trung tâm vậy. Cứ nhìn theo dáng các cô điệu đà váy nọ váy kia, hay đi bên cạnh một cô mặc áo dài tha thướt dưới hàng cây xanh của trường Quốc Học hay Hai Bà Trưng sao không gợi lại tuổi đời mênh mông của các thầy cho được.


---
Chú thích:

Cenlet (1) chính là Trung tâm Ngoại ngữ CENLET được thành lập năm 1989, đặt cơ sở chính ở trường THPT Hai Bà Trưng – và trường THPT Quốc Học Huế.
Cenlet (2) là cách nói của nhiều người về một trung tâm ngoại ngữ.
Cenlet (3) trong trường hợp này thì chính là tiếng Anh.
Cenlet (4) ở đây lại là các trung tâm dạy ngoại ngữ ở Huế nói chung.

No comments:

Post a Comment